ĐÁNH BÓNG MẠNH
Mọi chuyện bắt đầu khi ông lên 7, có một người phụ nữ tên là Fritz cược một đồng 5 xu nếu ông đưa được bóng qua một cái hào ở lỗ số 6 trên Latrobe (Pa.) Country Club. Trong suốt 80 năm sau đó, Arnol đã không hề phung phí sức lực cho bất kỳ cú đánh nào. Các cú swing dùng gậy driver của ông rất mạnh, tạo sự cân bằng cho follow-through thường hất tung mảng cỏ lên sau khi thực hiện. Có lần Arnold tham dự giải U.S. Open 1963 tại Brookline, ông đánh cả bóng kéo theo đất đá lân cận khi thực hiện cú đánh tại một gốc cây. Ông chia sẻ những gì đã thực hiện: Giữ yên cái đầu, xoay vai hết mức có thể và kết thúc với hai tay giơ cao trên vai trái. Nhưng ông cũng cảnh báo: “Swing mạnh thì tốt nhưng swing quá đà sẽ là thảm họa”.
DRIVER LÀ TẤT CẢ
Arnold chơi giỏi nhất khi dùng gậy phát bóng. Ông đã trở nên nổi tiếng và ghi danh vào lịch sử làng golf ở lỗ par-4 đầu tiên trên sân Cherry Hills ngoại ô Denver khi đưa bóng đi thẳng vào lỗ, tạo đà cho chiến thắng tiếp theo của ông tại giải U.S. Open 1960. Ông chia sẻ: “Khi phát bóng tốt, tôi thường khó bị đánh bại”. Hàng trăm chiếc gậy driver của ông gồm cả gậy gỗ persimmon và kim loại xếp hàng trên các kệ của một nhà kho đã được tu sửa tại Latrobe. Arnold thành công trong việc sử dụng sức mạnh trên gậy phát bóng và mong muốn các golfer khác nên thử. Đó là lý do tại sao vào năm 2000, ông gây tranh cãi khi ủng hộ một loại gậy driver phi truyền thống.
CHẤP NHẬN ĐIỀU BÍ ẨN
Arnold đã từng nhận lấy thất bại trên sân The Olympic Club, Cherry Hills tại giải U.S. Open 1966. Một loạt các cú móc bóng nhanh của ông khi ở chín lỗ cuối dẫn đến chung cuộc ông chỉ ghi được 39 gậy và nhà vô địch năm ấy thuộc về Billy Casper. Đó không phải là lần duy nhất Arnold thất bại. Ông còn thua Gary Player ở giải Masters 1961 với cú double bogey ở lỗ cuối cùng. Bài học rút ra ở đây là đôi khi bạn thua và không thể làm gì thêm. Năm 2007 ông chia sẻ với Golf Digest rằng: “Khi con tàu đã trượt khỏi đường ray, hầu như bạn không thể đưa nó về vị trí cũ. Rất khó và hầu như không thể hình dung lại suy tính của mình ở vài lỗ trước đó và nhận ra mình sai ở đâu. Tôi không chắc mình có thể tìm được câu trả lời”.
BẮT CHƯỚC THẦN TƯỢNG
Thời còn nhỏ vào những năm 1930, Arnold luôn dõi theo Byron Nelson. Ông đã nghiền ngẫm cuốn sách hướng dẫn chơi golf của Nelson có tên là Winning Golf. Cuối cùng Arnold cũng được gặp Nelson khi đó đã nổi tiếng, có tinh thần thể thao và lịch sự như Lord Byron; tất cả những điều này khiến Arnold càng muốn học hỏi Nelson. Sau này, một loạt thế hệ golfer trẻ cùng học theo phong cách chơi-hết-mình của Arnold. Ngày nay một số golfer chuyên nghiệp như Jordan Spieth và Rickie Fowler đôi khi vẫn nhắc tới Arnold như một vị tiền bối khi ký tặng mũ và trên sóng truyền hình.
ĐƯA BÓNG VÀO LỖ
Arnold chia sẻ: “Điều tồi tệ nhất là khi bóng chưa vào lỗ mặc dù chỉ cách lỗ rất gần”. Trong thời kỳ đỉnh cao của mình, ông đều đánh tốt và không gặp lỗi đó. Ở vòng cuối cùng của giải Masters 1960, Arnold gạt bóng thành công và ghi birdie ở lỗ số 16. Sau đó, ông tiếp tục ghi thêm birdie ở lỗ kế tiếp với khoảng cách tầm 20 bước chân và cuối cùng thêm một birdie khác để giành chiến thắng. Đó chỉ là một trong nhiều ví dụ về phong cách đánh của Arnold. Ngay cả khi bóng chỉ cách lỗ tầm 3 bước chân, Arnold vẫn giữ phong cách đánh của mình ở giai đoạn cuối sự nghiệp. Một lời khuyên giản dị nhưng quý giá của ông: “Hãy đưa bóng vào lỗ bằng mọi giá. Nếu tôi không nhầm thì đó là mục tiêu duy nhất của trò chơi này”.