– Bởi Keegan Bradley
Giữ tâm thế vững vàng cùng nhà vô địch major và đội trưởng tuyển Mỹ
Thi đấu tốt dưới áp lực phần lớn phụ thuộc vào sự chuẩn bị. Hoặc bạn đã rèn luyện đủ để tự tin với cú đánh của mình, hoặc là chưa. Dù vậy, có một vài nguyên tắc cơ bản mà tôi luôn áp dụng trong thói quen của mình để giúp tạo ra cú swing tự tin hơn. Chúng liên quan đến hơi thở, cú backswing và cách tôi cam kết với sổ đọc sân. Hãy thử áp dụng chúng và xem liệu bạn có cảm thấy bình tĩnh hơn trong những khoảnh khắc quan trọng không.
Mọi cú đánh đều bắt đầu từ hơi thở
Thi đấu tốt dưới áp lực gần như phụ thuộc vào cách bạn thở. Đây là điều mà tôi và HLV Darren May thường xuyên trao đổi. Trước mỗi vòng đấu, tôi luôn thực hiện bài tập thở khoảng 10 phút. Nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy tôi đặt tay lên bụng một chút trước khi thực hiện cú đánh, đó là lời nhắc để tôi hít thở sâu bằng cơ hoành (diaphragm) thay vì chỉ bằng ngực. Mục đích là làm chậm nhịp tim và đưa tâm trí vào trạng thái sẵn sàng để thực hiện cú đánh chuẩn xác.

Khi vào tư thế, chỉ nên giữ một suy nghĩ duy nhất
Tôi không bao giờ muốn nghĩ về kỹ thuật swing trong lúc đánh, nhất là khi đang ở tình huống quyết định hay trong một trận đấu căng thẳng. Điều đó chẳng giúp ích gì cả. Sau khi đã chọn mục tiêu và loại cú đánh muốn thực hiện, tôi đặt hết mọi suy nghĩ lại phía sau, bước vào tư thế, nhìn ba lần và… đánh. Tuy nhiên, khi chịu áp lực thì nhiều người chơi có xu hướng vung gậy quá nhanh và không hoàn tất backswing. Khi tập luyện, hãy nhớ đưa phần ngực nghiêng qua đầu gối sau – đó là dấu hiệu của cú xoay vai đầy đủ, và mọi điều tốt đẹp sẽ bắt đầu từ đó.

Thật sự tin tưởng vào khoảng cách của mình
Những người chơi giỏi nhất thi đấu dưới áp lực là những người không bao giờ phá vỡ thói quen, dù chỉ một giây. Scottie Scheffler là một ví dụ điển hình. Điều giúp tôi luôn “cam kết” và dứt khoát là tôi không bao giờ nghi ngờ sổ đọc sân của mình. Nhờ luyện tập cùng máy đo (launch monitor), tôi biết chính xác cách thực hiện từng khoảng cách dựa trên bốn kiểu swing của riêng mình. Dù với mắt thường bạn có thể không thấy khác biệt nhiều, nhưng với tôi, cú swing ngắn nhất (kể cả backswing lẫn follow-through) được cảm nhận như “ngực chạm ngực” (chest-to-chest). Còn cú dài hơn một chút, tay sẽ nâng cao hơn, theo nhịp từ “tai này sang tai kia” (ear-to-ear).

Sau đó, tôi có cú swing ở mức 95% (cú đánh tôi kiểm soát khoảng cách tốt nhất) và cuối cùng là full swing. Khi tôi vô địch tại Hartford năm nay, ở cú đánh quyết định, tôi muốn đưa bóng bay 146 yard. Đó chính là cú đánh bằng gậy sắt số 9 “ear-to-ear”. Thật không quá khó khăn một khi đã nhuần nhuyễn.

