Có gần 70.000ha vườn nho ở Serbia, sản xuất khoảng 425.000 tấn nho hàng năm. Phần lớn rượu vang của Serbia được sản xuất tại các nhà máy rượu thuộc địa phương. Ngành công nghiệp rượu vang của Serbia đang dần tỏa sáng tại In Vino, lễ hội rượu vang quốc tế thường niên được tổ chức hàng năm tại Belgrade từ năm 2004. Mùa thu hoạch nho ở Serbia bắt đầu vào tháng 7 (lớp nho đầu tiên để ăn) và kết thúc vào tháng 10 (lớp nho cuối cùng để làm rượu).
Serbia có 3 vùng trồng nho chính bao gồm: Vojvodina, Trung tâm Serbia và Kosovo và được chia nhỏ thành 22 quận và 57 tiểu khu. Vojvodina thuộc Bồn địa Pannonian còn Trung tâm Serbia nằm giữa các dãy núi của miền Tây bán đảo Balkan. Sự phân hóa vùng miền đã tạo những khác biệt về khí hậu, lịch sử và văn hóa, từ đó phản ánh sự khác biệt về loại nho được trồng và phong cách làm rượu vang và tiêu thụ của từng vùng.
Người dân phía Bắc thích loại vang trắng mạnh, tính axit cao và thơm, nồng độ không quá cao. Khi tiến dần về phía Nam, vang trắng ngày càng trở nên thơm hơn và rượu vang đỏ mạnh dần và đầy hương vị. Mỗi vùng lại sở hữu những đặc trưng độc đáo, phải kể đến 6 vùng nổi tiếng sau đây.
Vùng rượu vang Srem (thuộc sườn núi Fruška Gora, cách Belgrade khoảng 80km về phía Tây Bắc) tọa lạc tại ngôi làng đẹp như tranh vẽ Sremski Karlovci nằm bờ sông Danube là thủ phủ rượu vang của Vojvodina trong nhiều thế kỷ. Đây là một trong những khu vực trồng nho lâu đời nhất ở khu vực này của Châu Âu. Nho ở đây có niên đại lâu nhất vào khoảng hơn 1700 năm trước. Do đó mà những vườn nho nơi đây đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ…
Vùng rượu vang Sumadija (thuộc Trung tâm Serbia, cách Belgrade khoảng 100km về phía Tây Nam) là vùng đất màu mỡ với sản lượng trái cây phong phú (táo, nho, mận,…). Giữa hai cuộc Thế Chiến, khu vực này nổi tiếng nhờ các loại rượu vang trắng chất lượng, được xuất khẩu sang phương Tây. Sau năm 1945, việc sản xuất rượu vang tại các xưởng gần như ngừng hoạt động nhưng đã dần phục hồi khoảng 20 năm trước. Ngày nay Sumadija có 25 nhà máy rượu vang được đăng ký, khoảng 1200ha trồng nho làm rượu và là nơi dẫn đầu về vang chất lượng cao ở miền Trung Serbia.
Vùng rượu Nam Banat (thuộc khu vực Vršac, cách Belgrade khoảng 100 km về phía Đông Bắc) trải dài trên những sườn dốc đầy nắng, người dân chọn trồng nho Rhine Riesling và các giống nho địa phương từ đầu thế kỷ 18. Hai trăm năm sau, khu vực này đã trở thành nơi sản xuất rượu vang lớn nhất trong thời đại Habsburg, đặc biệt là các loại vang trắng.
Vùng rượu vang Backa (thuộc khu vực Subotica, cách Belgrade khoảng 200km về phía Bắc) có truyền thống sản xuất rượu vang lâu đời hơn 2000 năm. Toàn bộ khu vực Subotica-Horgos nằm trên địa hình cát do Biển Pannonian. Đó là lý do tại sao rượu vang từ khu vực này thường được gọi là vang cát. Đất cát, khí hậu lục địa ôn hòa và các giống nho hàng đầu mang lại những đặc tính khiến loại rượu vang nơi đây vô cùng hấp dẫn. Vì hoàn cảnh lịch sử, việc sản xuất rượu vang trong nửa sau của thế kỷ 20 gần như bị dập tắt và chỉ mới phục hồi cách đây 15 năm. Trong 400ha vườn nho, người dân trồng nho trắng chiếm ưu thế.
Vùng rượu vang Negotin (250 km về phía Đông từ Belgrade) khởi xướng từ thời La Mã vào thế kỷ thứ 3. Lúc bấy giờ, điều kiện chăm sóc cây nho rất thuận lợi và ngành trồng nho trở thành nguồn thu nhập chính của người dân khu vực này. Điều khác biệt giữa vùng sản xuất rượu vang này với những vùng khác là hầm rượu truyền thống của các làng Rajac, Rogljevo và Smedovac mà những người nông dân đã xây dựng từ thế kỷ 17 vì những tầng hầm nhỏ không thể chứa đủ được sản lượng từ những vườn nho rộng lớn.
Vùng rượu vang Župa lâu đời cách Belgrade 230km về phía Đông Nam. Lần đầu tiên nó được đề cập đến trong Hiến chương năm 1196 do hoàng gia trao quyền cho tu viện Studenica quản lý. Cái tên Župa, (Župan trong tiếng Serbia là người cai trị) được đặt tên từ đó và ngày nay, khu vực này được biết đến nhờ việc trồng một số giống nho quốc tế như Sauvignon Blanc, Semillion và Riesling từ Ý, các doanh nghiệp địa phương cũng trồng các giống nho cổ Tamjanika cho vang trắng và Prokupac cho vang đỏ.