Xuất thân từ một gia đình cha me là công nhân viên chức nhà nước, từ nhỏ đã được định hướng lớn lên sẽ theo nghiệp cha mẹ làm một cán bộ nhà nước với mức lương ổn định, nhưng với đam mê kinh doanh từ nhỏ và lúc lớn lên cũng được ba mẹ cho cơ hội sang Đài Loan (Trung Quốc) du học theo ngành sư phạm ngôn ngữ tiếng Trung. Cũng như bao người khác, suy nghĩ tốt nghiệp sẽ làm giáo viên dạy ngôn ngữ hoặc có thể là phiên dịch viên/hướng dẫn viên… Cũng như những sinh viên khác, ngày đầu sang đất khách quê người, bắt đầu làm thêm để kiếm thêm thu nhập đóng học phí và trang trải cuộc sống, từ những công việc như rửa bát, dọn dẹp, phục vụ nhà hàng… Chỉ cần kiếm tiền chân chính từ công sức kiếm ra thì không ngại cực khổ khó khăn.
Sau 1-2 năm sinh sống ở đất khách quê người, dần dần đã bắt đầu hiểu văn hóa và nói được tiếng địa phương, với niềm đam mê kinh doanh cô sinh viên bắt đầu kinh doanh với những mặt hàng nội địa Đài Loan như bánh kẹo, sữa, giày dép, nhận oder áo quần từ những trang web nội địa Đài Loan… Lúc đó cuộc sống chỉ vừa đủ trang trải, đã đỡ vất vả hơn những ngày đầu ở Đài Loan. Rồi thời gian trôi qua đến lúc tốt nghiệp đại học, sau đó cô lập gia đình và sinh con ổn định cuộc sống. Nhưng cuộc sống hôn nhân không được may mắn như những người phụ nữ khác và cô chọn cuộc sống làm mẹ đơn thân.
Ý tưởng kinh doanh hàng đã qua sử dụng cũng xuất phát từ suy nghĩ qua những ngày cô sống và nhận thấy nhu cầu ở Đài Loan rất được mọi người ưa chuộng, lúc đó chỉ nghĩ đơn giản là làm cách nào để trang trải cuộc sống của mình và con. Một người Việt Nam sinh sống tại đất khách quê người, lại là mẹ đơn thân, ra đi trong lúc trong người còn đúng 5 vạn Đài tệ, số tiền ít ỏi này cô đã tích cóp được từ lúc còn đang đi học. Với số tiền này lúc đó làm sao dám khởi nghiệp với ngành nghề kinh doanh hàng hiệu? Trong khi giá trị của các món hàng hiệu rất cao so với số tiền cô đang có, đắn đo suy nghĩ rất nhiều nếu khởi nghiệp không thành công thì con mình sẽ như nào? Nhưng nếu không thử thì làm sao biết được thành công hay không!? thế là quyết định có ít làm ít, cô bắt đầu đi tìm hiểu thị trường của những hãng bình dân như MCM… , lúc đầu cũng không dám thu mua những hàng có giá trị cao, vì chưa có kinh nghiệm cũng như vốn rất lớn. Lúc đó chỉ dám thu mua những hàng có giá trị từ 4.000-5.000 Đài tệ, mua đi bán lại cho những khách hàng có nhu cầu vừa phải. Rồi từ từ cô tích góp dần kinh nghiệm và vốn cũng như trải qua bao nhiêu sóng gió vì không phải làm kinh doanh gì cũng gặp nhiều vấn đề khó khăn: lừa đảo, hàng giả… đã có những lúc không còn vốn để xoay xở, chi phí nhà cửa, điện nước… phải nhờ sự giúp đỡ từ bạn bè, những người xung quanh, gia đình. Nhưng ông bà ta có câu quả không sai: “đi một ngày đàng học một sàng khôn”. Không có thành công nào là dễ dàng và sau nhiều năm trải nghiệm, học hỏi và nghiên cứu nhu cầu thị trường cộng với sự may mắn, ủng hộ của những người xung quanh nay cô đã ổn định cuộc sống và có một cửa hàng khang trang tại
Cơ sở đầu tiên: MINONG – second hand Boutique ( 米濃二手精品) có mặt đầu tiên ở Đài Bắc.
Store 1: Minong second hand Boutique Mino Boutique No. 15, Lane 55, Neijiang, Wanhua District, Taipei City Tel: 02-23120528 Business hours: 13:00-21:00
Store 2: Minong second hand Boutique Mino Boutique No. 110-8, Section 1, Zhongshan North Road, Zhongshan District, Taipei City Tel: 02-25231268 Business hours: 13:00-21:00