Rượu vang từ lâu vẫn được coi là kết tinh của đất đai, thời tiết và bàn tay con người. Mỗi giọt vang là một mảnh ký ức của vùng đất, một khúc ca của mùa màng và một phần hồn của người làm rượu. Nhưng trong kỷ nguyên hôm nay, khi công nghệ len lỏi vào mọi ngóc ngách của đời sống, rượu vang cũng không nằm ngoài quỹ đạo thay đổi ấy. Câu hỏi đặt ra: liệu công nghệ có làm mất đi cái thi vị của vang, hay sẽ mở ra một chương mới, nơi truyền thống và tương lai gặp gỡ?
Michael Baum – nhà sáng lập nền tảng Vivant và cũng là người Mỹ đầu tiên sở hữu Château de Pommard ở Burgundy – chính là một trong những gương mặt tiên phong đi tìm câu trả lời. Khi tiếp quản vùng đất huyền thoại này, Baum đã chọn con đường canh tác sinh học và biodynamic, một lựa chọn dường như đi ngược lại tốc độ công nghiệp hóa của ngành rượu vang toàn cầu. Nhưng chính sự “ngược dòng” ấy lại đem đến một trải nghiệm đầy bất ngờ: những chai vang của ông không chỉ thuần khiết hơn mà còn giàu hương vị và cảm xúc hơn, như thể mỗi giọt đều mang hơi thở sống động của vườn nho.
Với Vivant, Baum không chỉ dừng lại ở việc làm vang. Ông biến công nghệ thành một cây cầu, kết nối những nhà sản xuất nhỏ nhưng trung thành với canh tác có trách nhiệm đến với thế giới rộng lớn. Thông qua các lớp học trực tuyến, các buổi thử vang qua màn hình, qua những câu chuyện được kể bằng hình ảnh và video, người yêu vang ở bất cứ đâu cũng có thể chạm tới terroir của Burgundy, Bordeaux hay Tuscany mà không cần rời khỏi căn phòng của mình. Công nghệ ở đây không hề làm vang trở nên xa cách, mà ngược lại, nó xóa nhòa khoảng cách và khơi gợi sự gần gũi.
Baum vẫn thường nhấn mạnh rằng ngành vang chưa thực sự bền vững. Chỉ một tỷ lệ rất nhỏ vang trên thế giới được sản xuất theo hướng có trách nhiệm với môi trường và con người. Đằng sau mỗi chai vang lấp lánh trên bàn tiệc vẫn còn đó những cánh đồng phụ thuộc vào thuốc trừ sâu, những thửa ruộng đất đang dần kiệt quệ vì hóa chất. Chính vì vậy, thay đổi không còn là một lựa chọn, mà là một nhu cầu khẩn thiết. Và khi người tiêu dùng bắt đầu quan tâm đến sự minh bạch, đến nguồn gốc và phương pháp sản xuất, họ đang góp phần tái định hình toàn bộ ngành công nghiệp vang.
Tất nhiên, con đường ấy không dễ dàng. Việc chuyển đổi sang hữu cơ hay biodynamic đòi hỏi chi phí cao, nhiều năm kiên nhẫn và cả sự can đảm để chấp nhận những mùa vụ thất thường. Người yêu vang cũng cần học cách cởi mở hơn, dám thử những hương vị mới lạ, đôi khi vượt ra ngoài những chuẩn mực quen thuộc. Nhưng chính ở những nỗ lực bền bỉ và sự dấn thân này, một tương lai khác của vang đang được viết nên.
Có lẽ điều quan trọng nhất mà Baum và Vivant mang lại chính là lời nhắc nhở rằng rượu vang không chỉ để uống. Nó là một biểu tượng văn hóa, là sợi dây nối giữa con người và đất, giữa hiện tại và tương lai. Khi công nghệ được đặt đúng chỗ, không phải để thay thế mà để nâng đỡ, nó sẽ trở thành đôi cánh giúp vang bay xa hơn, lan tỏa sâu hơn và sống lâu bền hơn trong ký ức của nhân loại.
Và thế là, trong khoảnh khắc nâng ly, chúng ta không chỉ thưởng thức hương thơm của nho, vị ngọt của đất hay dư âm của mùa màng, mà còn cùng nhau chia sẻ một tầm nhìn: tầm nhìn về một thế giới nơi truyền thống và công nghệ hòa nhịp, nơi rượu vang vừa giữ nguyên linh hồn, vừa bước vào tương lai với đôi cánh mới.