Trong album Virgin mới nhất, ngôi sao nhạc pop khám phá những góc khuất tạo nên bản sắc của mình.
Lorde luôn là một giọng ca đầy bí ẩn của làng nhạc pop và cũng là người mang đến đầy sự hoài nghi. Sự đối lập đó – khả năng đứng ngoài mọi sự phô trương nhưng cũng tự tạo ra những điều riêng – đã định hình sự nghiệp của cô ngay từ những ngày đầu. Năm 2013, cô gái tuổi teen đến từ New Zealand đã khẳng định: “Chúng tôi không bị cuốn vào chuyện tình của anh” trong ca khúc Royals, chối bỏ vẻ hào nhoáng sáo rỗng của nhạc pop chính thống. Tuy nhiên, phần còn lại của Pure Heroine lại tạo nên một vẻ quyến rũ khác biệt, một giấc mơ ban ngày rực rỡ sắc màu của những cô gái tuổi teen tiệc tùng trong những cung điện tưởng tượng. Trong Solar Power (2021), cô hướng sự chú ý đến văn hóa chăm sóc sức khỏe New Age, chế giễu những điều phi lý của nó. Tài năng của Lorde luôn là sự cân bằng giữa sự mê hoặc và thực tế: cô phá bỏ những huyền thoại cũ, chỉ để tạo ra những huyền thoại mới.
Album thứ 4 Virgin tiếp tục tư tưởng này với sự thể hiện rõ ràng hơn bao giờ hết. Album ra mắt sau vài năm đầy biến động, khi Lorde phải trải qua sự kết thúc của mối tình dài nhất, vật lộn với chứng rối loạn ăn uống và đối mặt với thực tế rằng Solar Power là dự án đầu tiên của cô không nhằm mục đích thay đổi các mảng kiến tạo của nhạc pop. Trong ca khúc chủ đề năm 2024 của Charli XCX, Girl, so confused, Lorde đã bộc lộ một phần nỗi bất an của mình trên nền nhạc guitar điện sôi động. Virgin mang đến cảm giác tĩnh lặng sau cơn bão đó như một sự khởi đầu mới, một khoảng trống để nhìn lại những gì còn sót lại.
Tìm kiếm sự tái sinh
Album mở đầu bằng ca khúc Hammer, Lorde hát, “Tôi có thể đã được sinh ra một lần nữa / Tôi sẵn sàng cảm thấy như mình không có câu trả lời”. Câu hát này thể hiện sự mâu thuẫn của cô: sự tái sinh là có thể, nhưng không chắc chắn. Ca khúc nhanh chóng tan biến thành những âm thanh méo mó, như một làn sóng nhiệt đang thiêu rụi sương mù. Sau đó, đến với What Was That, cô nhớ lại một mối tình cũ qua những mảnh ghép rời rạc, một lần nhật thực trong công viên, điếu thuốc trong ký ức, nhưng bài hát lại không mang đến sự bùng nổ đầy phấn khích mà người hâm mộ mong đợi. Thay vào đó, nó kết thúc bằng một câu hỏi chưa có lời giải đáp. Chính sự từ chối mang đến sự thanh lọc này đã định hình nên giai điệu cho album. Lorde không hướng đến sự giải quyết mà là chỉ mở ra vấn đề.
Mẫu hình và chuyển dịch
Chỉ với bốn album, danh mục âm nhạc của Lorde đủ nhỏ để có thể nhìn thấy những gì mà tác giả muốn kể. Pure Heroine và Solar Power có thể được xem như những bản thu âm về phong cách sống, những bức chân dung về văn hóa giới trẻ và sau đó là cuộc sống gia đình đầy mâu thuẫn. Melodrama (2017) là một album chia tay hoành tráng, tràn ngập cảm xúc baroque và phong cách sản xuất tận tâm của Jack Antonoff. Virgin tiếp nối sự thân mật của Melodrama nhưng lại cắt giảm sự điên cuồng. Jim-E Stack, cộng sự chính và cũng là người được đồn đoán là đối tác mới của cô, tạo nên một phong cách sản xuất có phần thô hơn: tiếng trống dồn dập, tiếng synth tối giản, nhiều khoảng trống. Trong khi những bản phối khí xa hoa của Antonoff đẩy lời thú tội lên tầm điện ảnh, thì Stack lại giữ mọi thứ trần trụi, gần như khắc khổ. Đôi khi, Virgin nghe như Brat của Charli XCX cách một bức tường – thô ráp nhưng xa cách, sắc bén nhưng ma mị. Âm thanh này phù hợp với chủ đề: khao khát trở về con số không, rũ bỏ những thứ dư thừa để bắt đầu lại một hành trình mới.

CHICAGO, IL – AUGUST 01: Lorde performs at the Bud Light during 2014 Lollapalooza Day One at Grant Park on August 1, 2014 in Chicago, Illinois. (Photo by Theo Wargo/Getty Images)
Gương và huyền thoại
Về cốt lõi, Virgin là về những tấm gương – về những huyền thoại mà chúng ta thừa hưởng, bịa đặt và phản chiếu lại chính mình. Bài hát GRWM mượn tựa đề từ các video “get ready with me” trên TikTok, nhưng Lorde lại sử dụng nó để mô tả những chuyển đổi giữa các bản thể. Cô viết một cách thẳng thắn về tình dục và hậu quả của nó, đồng thời biến từ viết tắt thành một câu thần chú: “Cô gái đã trưởng thành rồi”. Nhưng câu nói cứ thay đổi: cô ấy đã tìm kiếm người phụ nữ trưởng thành đó, không thể tìm thấy, trở thành chính mình chỉ trong một khoảnh khắc. Không hề có sự hoài nghi ở đây, chỉ có sự tò mò về việc cô ấy sẽ trở thành ai.
Những bài hát khác đối mặt với những sự thật khắc nghiệt hơn. Broken Glass là một trong những tác phẩm đau đớn nhất của cô, được viết cho chính mình trong quá khứ, khi cô đang chìm sâu trong chứng rối loạn ăn uống: “Tôi muốn đấm vào gương / Để cô ấy nhận ra rằng điều này sẽ không kéo dài”. Trong Shapeshifter, ca khúc chủ đề của album, cô truyền tải tất cả những giọng nói mâu thuẫn đã định hình nên bản sắc của mình – những nhà phê bình, người yêu và cả những độc thoại nội tâm. Trên nền tiếng trống trầm khàn, cô liệt kê những vai diễn mình đã đảm nhận: “Tôi từng là tảng băng, tôi từng là ngọn lửa / Tôi từng là giải thưởng, quả bóng, sợi xích”. Ca khúc dần trở thành một bản thánh ca đầy xúc cảm, nhưng không bao giờ hoàn toàn vượt qua, như thể muốn nhấn mạnh rằng bản thân bản sắc vẫn còn dang dở, bất ổn, luôn biến động.
Trở lại New York
Bối cảnh của Virgin cũng rất quan trọng. Lorde đã trở lại New York, nơi cô thu âm phần lớn Melodrama trong căn hộ của Lena Dunham và Jack Antonoff. Trong những tháng trước khi album ra mắt, cô đã dàn dựng một buổi diễn ngẫu hứng tại Công viên Quảng trường Washington, tổ chức một buổi phát trực tiếp tại Baby’s All Right ở Brooklyn, đồng thời xuất hiện ngoài sân vận động trận playoff của đội Knicks với trang phục màu xanh điện. Bản thân các bài hát đã nhắc đến phố Canal và ghi lại những khoảnh khắc của cuộc sống thành thị. Sau khi cô rút lui vào sự tối giản của bãi biển trong album Solar Power, điều này mang lại cảm giác như một sự trở lại có chủ đích vào sự ồn ào của đô thị, một nơi mà sự tái sinh thực sự có thể tồn tại.

AUSTIN, TX – OCTOBER 12: Lorde performs during Austin City Limits Festival at Zilker Park on October 12, 2014 in Austin, Texas. (Photo by Erika Goldring/FilmMagic)
Bắt đầu lại
Virgin có thể không mang đến cho người hâm mộ sự bùng nổ thường thấy như khi nghe nhạc của Lorde, nhưng nó mang đến một điều gì đó bền vững hơn: một bản đồ về ý nghĩa của việc bắt đầu lại, việc đứng trước gương và chấp nhận những hình ảnh phản chiếu khác nhau. Đây là một album của sự kiềm chế, sự bất định, sự thiếu sót cố tình. Trong sự thiếu sót đó ẩn chứa sự thật. Lorde lột tả tất cả – không phải để hé lộ một bản chất duy nhất, mà để cho thấy rằng chưa bao giờ chỉ có một bản chất duy nhất.