Trên dải đất hình chữ S, thiên nhiên ban tặng cho mỗi vùng miền một loài hoa riêng tựa như những dấu ấn định danh cho từng mùa. Từ miền núi cao rét ngọt đến đồng bằng phì nhiêu hay miền biển nắng gió, mỗi mùa hoa không chỉ khoe sắc trong một khoảng thời gian ngắn ngủi mà còn trở thành phần ký ức chung của con người và đất trời.
Mùa xuân: khúc mở đầu thanh khiết
Mộc Châu vào tháng Giêng là bức tranh trắng xóa của hoa mận bung nở đồng loạt. Dưới ánh nắng đầu năm dịu nhẹ, những cánh hoa mong manh rung rinh trong gió, phản chiếu thứ ánh sáng trong trẻo khó nắm bắt. Trên những con đường đất nhỏ len lỏi qua bản làng, hoa đào phai xen kẽ, tô điểm cho màu trắng của mận một chút ấm áp của sắc hồng. Ở Điện Biên, hoa ban trắng nở dọc triền đồi, len vào từng ngõ nhỏ, gắn liền với câu chuyện tình yêu thủy chung trong truyền thuyết của người Thái và trở thành biểu tượng của lễ hội vùng Tây Bắc. Còn ở cao nguyên Đà Lạt – nơi vốn được mệnh danh là vùng đất của tình yêu, tháng Giêng và tháng Hai là thời khắc mai anh đào khoe sắc. Những hàng cây hồng phớt trải dọc triền dốc, soi bóng xuống hồ Xuân Hương, khiến thành phố bỗng chốc hóa dịu dàng như trong những thước phim thơ mộng.
Mùa hè và những gam màu nóng bỏng
Hè đến, miền Bắc bừng lên sắc đỏ rực của hoa phượng. Ở Hải Phòng, mỗi góc phố, công viên, bờ hồ đều rợp màu đỏ tươi, khơi gợi những ký ức về những tà áo dài trắng bước đi dưới tán hoa lộng lẫy. Trong tiếng ve râm ran, từng cánh phượng rơi xuống hè phố như một vệt lửa nhỏ báo hiệu mùa chia xa. Cùng lúc ấy, ở miền Tây Nguyên, sắc tím của hoa bằng lăng trải dài theo những cung đường đất đỏ, dẫn lối đến buôn làng nơi tiếng cồng chiêng và men rượu cần quyện cùng hương hoa. Tại Đồng Tháp Mười, sen hồng bung nở giữa mênh mông sóng nước. Hương sen thoảng trong gió, vừa tinh khiết vừa ấm áp, đi vào đời sống qua những ấm trà thơm, món xôi ngọt, hay những bó gương được gói khéo léo bày bán ven đường. Mùa hè Việt Nam, ở mỗi vùng, là một gam màu rực cháy nhưng chứa đựng những thanh âm và mùi hương rất đỗi riêng biệt.
Mùa thu: khúc tình ca dịu ngọt
Khi nắng đã bớt gắt, những triền đá Hà Giang bắt đầu nhuộm sắc hồng phớt và tím nhạt của tam giác mạch. Loài hoa mảnh mai này sinh ra từ đất cằn đá sỏi, trở thành minh chứng cho sức sống kiên cường của người miền núi. Mỗi dịp hoa nở, du khách khắp nơi lại tìm đến, vừa để ngắm cảnh vừa hòa vào không khí lễ hội hoa, thưởng thức rượu ngô và bánh làm từ hạt tam giác mạch. Đi về phía Mộc Châu, những cánh đồng cải trắng như biển mây trải dài đến tận chân trời, hòa cùng làn sương trong veo lạnh giá tạo nên khung cảnh vừa mơ màng vừa tinh khôi. Đà Lạt vào cuối thu lại chìm trong sắc tím dịu dàng của hoa thạch thảo. Những cánh hoa nhỏ li ti kết thành bụi, phủ kín triền dốc, vườn hoa, họa nên vẻ đẹp kín đáo nhưng đầy sức hút, tựa như lời thì thầm khẽ khàng của mùa thu trước khi nhường chỗ cho những ngày lạnh giá.
Mùa đông và những màu hoa không bị lãng quên
Khi miền Bắc bước vào những ngày đông lạnh giá, ở Tà Xùa hay Sơn La, cải vàng nở rực trên sườn đồi mang đến sự tương phản ấm áp giữa sắc hoa và bầu trời mù sương. Ở Măng Đen, những cung đường uốn lượn qua rừng thông bỗng bừng sáng bởi sắc vàng của dã quỳ, lan tỏa hương thơm dìu dịu trong gió lạnh. Du khách có thể ghé thăm thác Pa Sỹ tung bọt trắng xóa, dừng chân ở Hồ Đăk Ke soi bóng rừng thông, hay dạo bước trong những con đường nhỏ phủ đầy lá thông vàng. Vào sáng sớm, sương mờ phủ kín, tạo cảm giác như đang lạc vào một vùng cao nguyên châu Âu, nơi tiếng chim hót và mùi cà phê mới rang hòa quyện với hương dã quỳ mang đến một bầu không khí rất đỗi mơ mộng.
Mỗi mùa hoa chỉ kéo dài vài tuần, có khi chỉ vài ngày đẹp nhất. Bởi thế, ngắm hoa là một cuộc hẹn khó tái diễn, và sự mong manh ấy khiến người ta trân trọng hơn trên mỗi chặng đường du lịch may mắn bắt trúng “khoảnh khắc vàng” khi hoa rộ nở. Bắc chí Nam, Việt Nam là bản giao hưởng của bốn mùa, và mỗi nốt nhạc là một sắc hoa. Ở đâu đó, ai cũng có một mùa hoa để thương nhớ, và chỉ cần một chuyến đi là quá đủ để mùa hoa ấy tái ngộ cùng bạn với tất cả sự nhung nhớ thân thương.