Golfer người Mỹ nhanh chóng mang về 2 chiến thắng LPGA đầu tiên trong sự nghiệp chỉ trong 3 tuần ngắn ngủi.
Lauren Coughlin chính thức gia nhập nhóm những nhà vô địch LPGA khi vừa giành được chiến thắng tại CPKC Women’s Open và ISPS Handa Women’s Scottish Open. Nữ golfer 31 tuổi bắt đầu chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp từ năm 2016 nhưng thành tích chỉ vỏn vẹn là chiếc cúp PHC Classic 2018 thuộc Symetric Tour. Trải qua nhiều lần không vượt qua được nhát cắt trong các giải major, golfer người Mỹ chính thức mở ra bước ngoặc sự nghiệp vào năm 2024. Cô đồng xếp T3 tại Chevron Champhionship và độc chiếm vị trí thứ 4 trên bảng tổng sắp tại Women’s British Open.
Tân binh Solheim Cup của đội Hoa Kỳ đã gần như hoàn thành mục tiêu mà cô hướng tới chỉ trong hơn một năm. Tại Kroger Queen City Championship 2023, hai tuần sau khi đạt được thành tích T-6 tốt nhất trong sự nghiệp tại Canada, Coughlin nhận ra rằng Solheim Cup năm 2024 sẽ được tổ chức chỉ cách nhà cô ở Charlottesville một giờ lái xe. Nhưng làm thế nào một người chơi, chưa bao giờ được xếp hạng cao hơn vị trí 104 và đang nỗ lực để duy trì thẻ thành viên LPGA Tour của mình, có thể biến giấc mơ như vậy thành hiện thực?
Hành trình của Coughlin không hề dễ dàng. Sau mùa giải chuyên nghiệp đầu tiên của mình vào năm 2017, cô gần như đánh mất hy vọng vào golf. Phải đến năm 2021, cô mới lấy lại được vị thế LPGA và thậm chí sau đó, cô phải trải qua nhiều khó khăn mới đảm bảo được một suất cho mùa giải 2022. Khởi động từ vị trí thứ 109 trên Bảng xếp hạng Rolex cho mùa giải năm nay, ngay cả Coughlin cũng thừa nhận mục tiêu của mình là khá xa vời.
Tuy nhiên, trong 13 tháng qua, phong độ của nữ golfer đến từ Virginia đã thay đổi. Tất cả bắt đầu từ vị trí T-9 tại ShopRite Classic vào tháng 6, đánh dấu sự khởi đầu của 6 lần lọt vào top 10 trong 9 sự kiện tiếp theo của cô. Một tháng sau, Coughlin giành chiến thắng đầu tiên trong sự nghiệp tại CPKC Women’s Open, tiếp theo là một chiến thắng khác chỉ cách 2 tuần sau đó tại ISPS Handa Women’s Scottish Open. Chuỗi thành công này đã đưa Coughlin đến Robert Trent Jones Golf Club, trở thành người Mỹ đầu tiên kể từ năm 1988 thi đấu Solheim Cup tại quê nhà.
Bước ngoặt đến sau một cuộc trò chuyện thân mật với caddie Terry McNamara trong giải đấu ShopRite LPGA Classic. McNamara, người trước đây từng làm việc với Annika Sorenstam, đã rất ấn tượng với thái độ thoải mái của Coughlin trên sân. Màn trình diễn của cô ngày hôm đó phản ánh tài năng mà nhiều người tin rằng cô vẫn đang lạc lối ở đâu đó. Cuộc trò chuyện không mang tính đột phá, nhưng nó cộng hưởng với những lời động viên tương tự mà Coughlin từng nghe chồng cô kiêm huấn luyện viên John Llewellyn, bác sỹ tâm lý học thể thao Julie Amato và Bob Rotella. Tất cả nhấn mạnh rằng cô cần phải thư giãn và tin tưởng vào khả năng của mình.
Coughlin không phải là người duy nhất nhận thấy sự tiến bộ của bản thân. Đội trưởng Mỹ Stacy Lewis đã để mắt đến Coughlin từ năm 2023. Lewis đã biết cô kể từ lần đầu tiên cô ra mắt LPGA, khi cô đủ điều kiện tham gia Volunteers of America Classic 2017. Họ đồng hành với nhau một vài lần vào cuối mùa giải 2023 và Lewis đã rất ấn tượng với kỹ thuật của Coughlin. Nhưng cô cũng tự hỏi tại sao Coughlin lại đạt được thành tích tốt hơn. Quan sát này đã khiến Lewis và trợ lý đội trưởng Angela Stanford theo dõi chặt chẽ hơn sự phát triển của Coughlin đến năm 2024.
Golfer 31 tuổi biết rằng bản cần cải thiện short-game, đặc biệt là khả năng gạt bóng. Trong hai mùa giải trước, cô xếp thứ 134 và 118 về số lần gạt bóng theo GIR. Sau màn trình diễn đáng thất vọng tại Aramco Saudi Ladies Open vào tháng 2, cô đã bổ sung bài tập gạt bóng nhanh do cựu huấn luyện viên đại học Brian Bailie của cô đề xuất. Bài tập này, trong đó cô tập gạt bóng từ khoảng cách 10, 20 và 30 feet hai lần một ngày, đã giúp cô cải thiện cảm giác bóng chính xác hơn.
Bên cạnh đó, việc đổi gậy trong một lần ghé thăm trụ sở Ping cùng chồng đã giúp cô gặt hái thành quả ngay lập tức. Nhờ cảm giác tự nhiên từ Ping PLD, cô mang về vị trí T-8 tại Ford Championship. Đây cũng là lần đầu tiên cô lọt vào top 10 trong mùa giải. Mặc dù phong độ đang lên, Coughlin vẫn thích tập trung vào các bài tập của riêng mình hơn là trông chờ vào sự hướng dẫn Lewis về những gì cô cần làm để gia nhập vào đội. Vào tháng 3, cô đã chơi vòng tập đầu tiên tại Robert Trent Jones Golf Club, chuẩn bị tinh thần cho những gì sắp tới. Tháng sau, vị trí T-3 tại Chevron Championship đã cho thấy kỹ thuật short-game của cô đã được cải thiện. Với sự hỗ trợ từ chồng, thành tích tốt nhất trong sự nghiệp của Coughlin đã đưa cô lên vị trí thứ 9 trong danh sách điểm Solheim Cup.
Sự trở lại của McNamara với tư cách là caddie trong Mizuho Americas Open vào tháng 4 cho thấy thành tích của cô dần ổn định hơn, bao gồm 3 lần lọt vào top 25 trong 4 sự kiện tiếp theo. Stanford ngưỡng mộ sự tiến bộ đều đặn và rõ rệt của Coughlin. Đến tháng 7, Coughlin đã lọt vào vòng loại một trong bảy suất tham dự Solheim Cup sau khi xếp thứ 4 tại Amundi Evian Championship. Hai tuần sau, cô đã chứng minh rằng mình có thể xử lý được áp lực cạnh tranh. San bằng tỷ số dẫn đầu trong trận chung kết tại CPKC Women’s Open, Coughlin bình tĩnh thực hiện cú gạt bóng ghi điểm birdie quan trọng ở lỗ số 17. Thay vì bị ảnh hưởng bởi sự lo lắng, cô đã vượt qua khoảnh khắc đó, giành chiến thắng đầu tiên. Ba tuần sau, cô đã tái hiện sự tự tin đó với chiến thắng áp đảo 4 gậy tại Scotland, đảm bảo vị trí chắc chắn trong đội Solheim Cup.
Việc Coughlin vươn lên từ vị trí 109 lên vị trí 14 trong bảng xếp hạng thế giới trong suốt năm là minh chứng cho khả năng gạt bóng chính xác và sự tiến bộ ổn định của cô. Được xem như là một đóa hoa nở muộn, Coughlin đã dành thời gian để học hỏi và thích nghi, từ trường trung học đến LPGA Tour. Khi chuẩn bị cho Solheim Cup đầu tiên, cô nhận ra rằng thành công của mình là kết quả của nhiều năm chăm chỉ và cải thiện dần dần. “Tôi nghĩ mình là một người chơi giỏi hơn nhiều so với một năm trước. Đó không phải là điều chỉ xảy ra trong năm nay. Tôi đã tích lũy kinh nghiệm qua nhiều năm tháng,” Coughlin chia sẻ về sự trưởng thành của mình.