Những cú đánh mà Ken Green thực hiện tại giải Senior PGA Championship 2019 khiến những người chơi như Douglas Shirakura thay đổi cách nhìn về thế giới.
Ra đời vào năm 2002, Shirakura bén duyên với golf từ sớm dù bị mất một phần chân dưới đầu gối. Trong phần lớn cuộc đời, cậu ấy vẫn hoàn toàn tận hưởng những giải đấu thiếu niên với những chơi bình thường khác. Sau đó, Shirakura bắt đầu tập trung vào các sự kiện dành cho người khuyết tật ở trường cấp hai. Một trong những giải đấu đầu tiên diễn ra trên sân Richter Park Golf Course ở Danbury, Connecticut mở ra cơ hội gặp gỡ golfer với chiếc chân giả nhưng vô cùng lạc quan và tự tin.
Đồng thời, Shirakura, với tâm hồn chững chạc, cũng gây ấn tượng trước các golfer khác. Vì vậy, Ken Green đưa thông tin liên lạc của mình cho Shirakura và nói cậu có thể liên hệ bất cứ lúc nào.
Sau khi tìm kiếm thông tin, Douglas mới nhận ra bản thân được chú ý bởi golfer từng mang về 5 danh hiệu PGA Tour và từng góp mặt ở đội Mỹ trong Ryder Cup 1989. Hơn hết, cậu còn phát hiện ra cuộc sống của Green đầy rẫy những mất mát: bệnh tâm lý, con trai qua đời và vụ tai nạn hồi năm 2009 đã cướp đi sinh mạng người anh của Ken, bạn gái Jeanne Hodgin và chú chó yêu quý Nip. Chân phải của Green bị cắt cụt do chấn thương từ vụ va chạm và anh ấy đã vượt qua tất cả.
Shirakura sau đó đã liên hệ với Green. Cả hai chơi golf cùng nhau vài lần. Nhờ đó, cậu hiểu rằng golf có nhiều thứ thú vị hơn cậu từng nghĩ. Sau một vài năm không liên lạc, cả Shirakura, 19 tuổi và Green, 63 tuổi, gặp lại nhau tại giải U.S. Adaptive Open trên sân Pinehurst Resort – nơi 27 người chơi khiếm khuyết ở chân cùng tranh cúp vô địch.
Giải đấu đầu tiên do USGA tổ chức quy tụ 96 người chơi — 78 nam và 18 nữ, bao gồm những người chơi khiếm khuyết về tay chân, khiếm thị, tự kỷ, thấp bé hoặc có vấn đề về thần kinh.
John Bodenhamer, giám đốc quản lý cấp cao của giải vô địch USGA, cho biết khi thành lập sự kiện: “Chúng tôi tin rằng nỗ lực này sẽ thúc đẩy sự tham gia của những người chơi khuyết tật và hy vọng nó sẽ truyền cảm hứng cho những golfer khác trong ngành, từ đó golf và các giải đấu trở nên gần gũi hơn đối với tất cả mọi người”.
Douglas Shirakura, người theo học ngành kỹ thuật hàng không vũ trụ tại Học viện Bách khoa Worcester ở Massachusetts, lọt vào danh sách những người chơi tại U.S. Adaptive Golf Alliance hạng mục G2 Sport dành cho những golfer bị khuyết tật ở một chân. Green nhớ lại lần đầu gặp Shirakura: “Bạn có thể nhận ra sự khác biệt ở trẻ em và người lớn về mức độ yêu thích golf của họ. Chỉ bằng cách lắng nghe những điều họ chia sẻ về các vòng đấu, về những kỷ niệm trên sân. Một số người thích golf nhưng không tận hưởng môn thể thao này, trong khi cậu bé chắc chắn rất yêu golf”.
Một năm trước, Green được chẩn đoán mắc Hội chứng đau cục bộ phức hợp (CRPS) do ảnh hưởng của vụ tai nạn trước đây. Những cơn đau bất thường và rối loạn chức năng thần kinh, tệ nhất là có thể khiến người mắc phải cảm thấy đau đớn khủng khiếp dù chỉ chạm vào hoặc cử động nhỏ nhất. Theo Mayo Clinic, CRPS thường xảy ra sau một chấn thương cơ thể, nhưng có thể kéo dài nhiều năm mà không được chẩn đoán chính xác.
Green đã trải qua nhiều cuộc phẫu thuật kể từ sau vụ tai nạn mà không hề thuyên giảm cho đến gần đây. Anh cho biết: “Không có cách chữa trị căn bệnh này. Một số bệnh nhân khác tại phòng khám nghĩ rằng cuộc đời của họ đã kết thúc vì họ không thể sống chung với nó”.
Dù giảm bớt thời gian đến phòng khám để chuẩn bị cho giải đấu, Green cảm thấy ít đau hơn nhiều. Và lần đầu tiên sau vài năm, anh có cảm giác trọn vẹn ở tay phải khi chơi golf. U.S. Adaptive Open là bước đệm đầu tiên trong quá trình đó. Golfer từng tham gia 25 giải major trong hơn 15 năm sẽ trở lại như thời kỳ ghi dấu ấn với top 10 duy nhất trong sự nghiệp – vị trí T-7 ở U.S. Open 1988 diễn ra trên sân The Country Club.
Green chia sẻ: “Thật ra, tôi cảm thấy rằng giải đấu này quan trọng hơn bất kỳ giải mở rộng nào mà tôi đã tham gia, không chỉ về golf mà còn là cuộc sống. Tôi nhận ra golf đã cứu sống chính mình và mọi người”.